chiều nhớ người xưa
Mỗi chiều về, Anh da diết nhớ Em
Nhớ phố xưa quen, nhớ ngôi nhà cũ
Nhưng Em ơi, đời phong ba, thác lũ
Cuốn Anh đi rong ruổi giữa muôn trùng
Vẫn biết rằng chiều buồn bên hiên cũ
Em xa xăm, khoắc khoải ngóng chờ Anh
Ngôi nhà ngày xưa hơi ấm lạnh rồi
Phố cũng quên tiếng bước chân ngày ấy
Nhưng trong cuộc đời giữa thực và mơ
Giữa khát khao với tảo tần cuộc sống
Là muôn vạn những hào sâu ngăn cách
Để Anh về với những dấu yêu xưa
Thôi Em nhé, Anh chỉ là hoài niệm
Của một thời nguyên vẹn trái tim non
Giờ Anh không trở về trong chiều muộn
Một chút tâm tình gửi gió mây trôi
Sài Gòn, 20/06/2015
NGUYỄN THẾ PHONG