ngọn nến tâm nhân
Bầu trời rộng trong xanh gió mát
Dòng đời trôi xao xác nghĩa nhân
Tình người vị kỷ xa gần
Trần ai nông nỗi phân vân lạ kỳ
Chân đạp đất bước đi lặng lẽ
Đầu đội trời tâm rẽ sóng khơi
Thơ ngây hồn thả chơi vơi
Tâm tư ngây ngất với đời thư sinh
Cho mơ mộng lung linh giấc điệp
Tâm hồn hoa một kiếp làm người
Điêu ngoa nào dám trêu ngươi
Ngụy quân tử có nỡ cười ta chăng...
Tình giản dị như trăng soi sáng
Lòng thẳng ngay ai chẳng ai ghen
Nắng mưa đã trải bao phen
Bão giông gió thổi ngọn đèn trong tâm
Có cay đắng buốt bầm trong dạ
Hồn vẫn cười giữa ngả đường mê
Chân đi bao dặm sơn khê
Dòng đời bất tận cõi về thiên thu...
Rồi cát bụi mịt mù cát bụi
Ta vẫn đi chẳng cúi gục đầu
Trăng thu soi rặng đêm thâu
Nghĩa nhân lạc bến bạc màu nghĩa nhân
Rồi đạo lý xoay vần đạo lý
Trục luân hồi theo vị luân hồi
Trắng đen lẫn lộn mãi thôi
Vàng không sợ lửa .... nước rồi mây tan....
25/11/2016
Bài này đã được xem 1735 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|