ngủ đi em...
Tôi ru em ngủ giấc nồng
À ơi!... sương khói bềnh bồng cơn mơ
Chiều chiều lất phất sương mờ
Lời ru nhè nhẹ vần thơ tơ tình
Ngủ đi!... hạt nắng lung linh
Dòng sông lãng đãng sóng rung ring vờn
Lâng lâng cánh gió chập chờn
Ngủ ngon em nhé giận hờn cũng qua
Trăng thanh lấp lánh kiêu sa
Cỏ non gờn gợn la đà sương giăng
Tròng trành gió thổi mênh mang
Ngủ đi quên hết quãng đàng xa xa
Đêm đông ngọn bấc nhạt nhòa
Rối ren trơ tráo tóc lòa xòa bay
Cành cây đứng đợi lay lay
Sương rây rây đọng hạt đầy căng căng
Ngủ đi! ...quên hết bẽ bàng
Ngủ đi giấc điệp lỡ làng chiều xưa
Ngủ đi vòm lá lưa thưa
Mấp mô kênh kiệu đong đưa giọt buồn
Đêm động đẫy ... chùa buông chuông
Boong boong rĩ rã giọt hồn lặng rơi
Dương gian lòng dạ tơi bời
Quan san muôn ngả rã rời thế nhân
Ngủ đi em... chớ ngại ngần
Ngủ đi quên hết cõi trần đớn đau
Ngủ đi quên hết u sầu
Bến bờ mờ mịt... mưa dầu dầu mưa
Ngủ đi em thật say sưa
Vô thường em ngủ cho vừa đê mê
Ngủ đi em giữa sơn khê
Tôi ru em ngủ câu thề trăm năm...
Bài này đã được xem 1985 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|