hoa ban
Non ngàn rạng rỡ lúc bình minh
Cánh trắng tinh khôi tím điển hình
Núi sớm âm thầm khơi sắc ngọc
Rừng chiều lặng lẽ toả hương trinh
Hồn nhiên dãi nắng cho tròn nghĩa
Mộc mạc dầm mưa để vẹn tình
Khổ hạnh tôi rèn nên ý chí
Duyên thầm trước gió vẫn lung linh !