chẳng biết đầy vơi?
Lời anh hứa sẽ quay lại ghé thăm
Lời mênh mang
Mãi chòng chành hồi ức
Em chờ đợi đến mỏi mòn day dứt
Lòng chơi vơi chìm theo bóng sơn hà
Cánh nhạn quay về từ phía xa xa
Đúng hẹn ước
Với trời xanh dịu vợi
Nhưng lời anh làm đau từng viên sỏi
Quá hững hờ như xát muối lòng em
Em bây giờ, thiếu phụ đứng trước thềm
Mỏng mảnh
Hắt hiu
Nhìn bóng mình lạ lẫm
Chưa vọng phu mà sao lòng mang nặng
Nỗi ngóng trông cho hóa đá tâm hồn
Nhìn phía nào cũng phủ kín mờ sương
Đành cúi mặt
Còn biết đâu phải kiếm
Thôi tất cả
Giờ đây là hoài niệm
Khoảng không kia lời có cánh bay rồi
Con nước về
Chẳng biết được đầy vơi