bơ vơ
Bỗng chợt ngây ngơ lòng nhớ ra
Tình đã đi rồi đi rất xa
Người đã xa rồi xa mất ta
Còn lại chăng là chút nhạt nhoà.
Nghĩ chuyện hôm qua lòng trống không
Hỏi người có chút gì nhớ mong?
Hỏi mình có nhớ, còn ngóng trông?
Buồn thương thêm nhớ, thêm đau lòng.
Thì thế thôi tình cứ ngó lơ
Người cứ đi tìm những giấc mơ
Còn mỗi nơi này nỗi bơ vơ
Ngày kia tôi sẽ thôi ngóng chờ.
Bài này đã được xem 1079 lần
|
Người đăng:
|
Sang Leo
|
|
|