nhỏ ơi
NHỎ ƠI!
Nhỏ vẫn đi về qua từng góc phố
Thả vu vơ những chiếc lá non mềm
Tóc đong đưa rớt mấy cọng làm duyên?
Cứ nũng nịu cho cuộc đời thêm đẹp
Sao gặp anh Nhỏ thu mình khép nép?
Ngôn ngữ không lời,chẳng nói một câu?
Cứ lơ ngơ chờ ai bắt nhịp cầu?
Đường vào trái tim dường như ngắn lại
Mắt tròn xoe ru chút tình theo mãi
Nhỏ thui thủi một mình ,cứ lặng trôi
Anh thương nhiều phơn phớt tuổi ô môi
Hồng một chút tơ tình mọc trên má
Trong tình yêu dường như có phép lạ?
Cứ bắt hai người ngơ ngẩn nhìn nhau
Mùa yêu thương cứ trong suốt không màu?
Gió vi vu thổi đi tình nóng hổi
Rạo rực lòng vương một chút tinh khôi
Nhỏ có thương anh vỏn vẹn vài lời
Đừng bỏ lỡ một thời hoa vội nở !
Có mắc cỡ thì thôi cho mắc cỡ?
Chớ cắn tay ,nhai kẹo mãi không thôi!
Run run môi mộng tha thiết bồi hồi
Nhỏ chầm chậm cứ chờ anh theo với
Tạ ơn trời cho Nhỏ gặp riêng anh
Cho đất thơm hương cây trái ngọt lành
Cho giọt nắng long lanh mùa gái đẹp
Cho bờ mi cong mở ra rồi khép
Cho cuộc tình đậu xuống giữa vành môi
Nhỏ ơi!Anh thương Nhỏ tự lâu rồi!
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 3045 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|