cũng đành xa nhau
Lặng lẽ tháng ngày lặng lẽ trôi
Thuyền kia xa bến, người xa người
Tình như sương mỏng tan trong nắng
Nụ ái điêu tàn héo hắt rơi !
Anh về đọc lại trang thơ cũ
Nhặt lấy hương yêu trái đắng này
Thuở đó nồng nàn xen mỗi chữ
Từng dòng tha thiết đến mê say…
Đã biết bao lần khẽ gọi tên
Người dung lại ngỡ rất thân quen
Ở phương trời đó xa xôi lắm
Vẫn tưởng như là sát cạnh bên !
Đất lạ mùa này nhớ bạn thơ
Vần thương còn đó lỡ câu chờ
Quê nhà ai đẹp đời hoa mộng
Viễn xứ ta đành lẻ mối tơ !
Canada, December 28, 2016