chén trà quê hương
Một ngày thăm viếng đất cao nguyên
Thưởng thức hương sen đậm vị thiền
Trà xanh pha nước dòng cam lộ
Hồn bỗng thanh cao hết muộn phiền
Khen nàng tay ngọc khéo pha trà
Sóng sánh vàng xanh vị đậm đà
Một lần cạn chén rồi thương nhớ
Năm tháng dần trôi chẳng nhạt nhòa
Bao năm trở lại đất cao nguyên
Nàng vẫn như xưa dáng dịu hiền
Ngỡ ngàng cảm xúc tuôn dòng lệ
Rằng tưởng anh còn nợ bút nghiên
Gặp nhau cứ ngỡ giấc chiêm bao
Chẳng hẹn mà như đã kết giao
Đêm nay ở lại cùng thi phú
Nghĩa nặng tình sâu ý ngọt ngào
Trăng thu nay tỏa sáng như gương
Thơm ngát hương trà dạ vấn vương
Cùng em đối ẩm trà thay rượu
Hẹn ước bên nhau suốt dặm trường