muộn !...
KHOẢNG trời rộng cánh tay sao ngắn
KHÔNG thể ôm thật chặt mây ngàn
ANH như thu úa đông tan
ĐÃ nghe xuân ngấp nghé làn thơm hương?...
XÉ chiều muộn tà dương hắt bóng
RƠI giọt buồn mi đọng lệ cay
VÙNG sầu giăng mắc thật đầy
TRỜI sương mờ ảo tình đây đợi chờ
NÍU chút lại đôi bờ thương nhớ
LẠI chơi vơi trăng vỡ lỡ làng
LÀ đời quẩn chí bẽ bằng
LỜI xưa gìn giữ chiều sang ngang rồi
DỐI người hát bể đôi môi thắm
GIAN díu cười hồn đẫm thương đau
SƯƠNG BUÔNG BẠC TRẮNG MÁI ĐẦU
VÙNG TRỜI NÍU LẠI MỘT LẦU DỐI GIAN...
Họa thơ Thuy Nga _ 05/01/17
Bài này đã được xem 560 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|