tiếng đêm
Khi trời đất chuyển vào đêm lặng
Mầu đen ngòm lắng đọng hư vô
Côn trùng than khóc ngây ngô
Tiếng lòng não nuột tựa hồ thở than
Hàng cây đứng sương lan nhè nhẹ
Bản nhạc buồn lay khẽ tiếng đêm
Mười hai tiếng sẽ qua mềm
Ai hay đêm vắng cảnh nêm đời buồn...
Đôi vai lạnh gió nguồn nhung nhớ,
Tiếng chổi già quét vỡ làn sương
Ngại ngần chi rứa đêm trường
Sương buông mái tóc đau thương cho người
Gõ nhịp vắng gót đời trần bụi,
Tiếng đêm dài khóc tủi dương gian
Cô đơn chiếc bóng ngã tràn
Tiếng đêm đặc quánh không gian ngút ngàn...
Đêm như mẹ muôn vàn độ lượng
Chở che ngày vô thưởng vô tâm
Đêm nhìn nghiêm khắc lỗi lầm
Thở dài thao thức lặng thầm nhìn ta
Đêm cứ lặng bao la cõi thực
Xét cuộc đời tâm thức chiều sâu
Đêm buồn đêm khóc đêm sầu
Bồn chồn trằn trọc, nặng mầu niềm riêng
Đêm cúi xuống lặng nghiêng điềm đạm
Cứ nhìn đời hoài cảm vị tha
Mắt thần suốt cuộc đời ta...
Buông hồn thu thảo bao la cõi thiền
Đời nông nỗi ngày điên đêm thức
Đêm âm thầm buồn bực chứa chan
Chuyện đời rủ rĩ đêm than
Lắng hồn nức nỡ nghe màn đêm buông...
Bài này đã được xem 1467 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|