chiều đông
CHIỀU ĐÔNG
Vời trăng làm một con thuyền
Sông mây chèo lái về miền vu vơ
Nhặt sao trời - Dệt vẩn thơ
Gió ơi ! Xin mượn thả ngơ ngẩn lòng .
Chiều nay còn có ai mong ?
Lối xưa cỏ ngậm vào trong khuất rồi
Đông về héo hắt mình tôi
Rì rầm sóng vỗ ta ngồi lặng im .
Cánh buồm xa ...Nổi hay chìm ?
Biển nhà lỡ bỏ ,mộng tìm chân mây
Lời thề xưa vẫn còn đây
Ham giàu bỏ bến chân đưa theo người
Buồn đau thiêu chín nụ cười
Lòng trong đã héo gượng tươi ra ngoài .
Giao mùa phượng đã tàn phai
Này hoa này nhụy này đài ... tả tơi .
Người xưa ở cuối phương trời
Cành hồng trao gửi giờ thời ... còn xanh ???