duyên tàn
DUYÊN TÀN
Hai nhà chung dậu mùng tơi
Mà sao duyên phận cứ vời vợi xa
Ngày nào trâu chọi lá đa
Chung trường chung lớp …có ta có mình
Phổng phao càng lớn càng xinh
Cập kê em lại hẹn tình đẩu đâu
Cái ngày người bước qua cầu
Vườn nhà vàng héo giàn trầu góc sân
Ngẩn ngơ mấy khóm cúc tần
Bướm vàng bướm trắng …thưa dần ngoài hiên
Em về vui chốn thần tiên
Bỏ cây si lại nơi miền cô đơn
Mùa Đông này sẽ lạnh hơn
Chớm thôi gió buốt từng cơn dãi dề .
Chiều nay trên quãng đường đê
Một người con gái bỏ quê đi rồi !