trốn trong kỹ niệm
Chiều xưa đó vai kề vai ta bước
Đêm không trăng em ngước mặt đếm sao
Có hạt mưa nhè nhẹ khẽ đậu vào
Trên đôi má hồng đào trông rất đẹp
Ta vẫn bước trên con đường chậtt hẹp
Vai kề vai em nép sát ngực anh
Cơn mưa phùn rây những hạt mong manh
Cơn gió bấc vì hanh hao già tuổi
Anh đâu biết đó là giờ phút cuối
Đêm biệt ly tiếc nuối một mối tình
Đã một thời cùng ngắm ánh trăng xinh
Nay cô quạnh thả mình theo gió lạnh
Lúc gặp lại mắt vội vàng lẫn tránh
Để đêm về ảo ảnh giấc mơ tan
Kỷ niệm xưa như cơn gió đi hoang
Nên nỗi nhớ lỡ làng đêm tan vỡ
Hoa không nhụy làm sao ong bướm tới
Mùa đông sầu nắng đợi những ngày xuân
Đã một thời ta yêu đến vô ngần
Nay ta trốn sau mành thưa kỷ niệm
Đêm không đợi mà vô tình trăng sáng
Gió mồ côi trời lặng chấm than hồng
Xa nhau rồi hồn chợt thấy trống không
Ta lặng lẽ trốn trong bao kỷ niệm...
Bài này đã được xem 839 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|