buồn trốn trong thơ
Trong giấc ngủ chị chập chờn nỗi nhớ
Nghĩ về em bên nớ bước lang thang
Mưa thấm ướt đôi vai đời hiu quạnh
Từng giọt buồn rơi một cõi riêng mang
Em vẫn đó sao mà xa vời vợi
Hai bến bờ không nối được chờ mong
Để ngóng đợi bạc đầu theo con sóng
Đem bơ vơ dấu kín ở trong lòng
Trăng có rụng giữa hồ xanh nước biếc
Xin nằm yên cho mộng ước hôm nay
Chớ khuấy động mạch sầu đang ở trọ
Đã hết rồi thuở khóc mướn thương vay
Nhìn lá bay bay nghe đời lệ nhỏ
Ai bỏ nỗi buồn ẩn trốn trong thơ
Tiếng cười đó mảnh thủy tinh vụn vỡ
Phá tan tành ảo ảnh ngợp vây quanh
Mộng ngày xanh giờ cành trơ trụi lá
Khẳng khiu ngồi giữa dối trá điêu ngoa
Chút ân nghĩa dù có thoa son phấn
Cũng nhạt nhòa theo kỷ niệm bay xa
Con chỉ rối mỗi ngày càng thêm rối
Chim đại bàng gãy cánh hóa ngu ngơ
Thôi em hãy quên đi niềm trăn trở
Ru hồn vào từng hơi thở trong mơ
Kim Thành
March 2006