nguyệt tửu hoa thi chàng và nằng
CHÀNG
Sao khuê sáng ngóng tình ngỏ ánh
Cung Hàn sâu một mảnh trăng tà
Tơ duyên đứt đoạn làm ba
Vô danh hữu hận lòng đà nặng cân
Hoa khoe nhụy bởi cần ong bướm
Mật phong bầu trái đượm mùi thơm
Than ôi ngọn gió hoang hờn
Giọt sương loang vỡ rịn trơn lá vàng
Vễnh tai bỗng nghe vang giọng nói
Hớp lưu linh nghĩ cõi xa xăm
Cầm duyên luỵ mạng lặng câm
Buốt bầm lòng dạ âm thầm đeo mang
Dương tương khắc lỡ làng một kiếp
Âm tương sinh ôm nghiệp đắng cay
Chung này chung nữa chửa say
Nàng ơi ! Tương ngộ đủ đầy trả vay...
Đêm dị mộng trăng đầy mặt sóng
Sớm tinh mơ lệ đọng bờ mi
Vay thơ mượn chữ sầu bi
Viễn vông bạc bẽo còn gì lòng đa
Gã họ Nguyễn có là lãng tử
Kiếp tha nhân lữ thứ lông bông
Đọa đày một bóng nhan hồng
Mơ thành ẩn sĩ nguyện không lụy đời..
NÀNG
Hoa không nhụy sao mơ hương ngát
Sóng không buông sao dạt xa khơi
Thiếp là tuế nguyệt tinh khôi
Như trăng rằm kín cả đồi hoa duyên
Đời trôi nỗi như thuyền buông lái
Nét duyên thời con gái thêu hoa
Dáng xưa nay đã nhạt nhòa
Trăng tà nguyệt tận chiều qua sương mờ
Chàng để thiếp bơ vơ đêm lạnh
Oán than ôi ! tình cách xa tình
Dẫu rằng Nguyệt Lão tương sinh
Mặc nhiên tam hạp mà mình khắc duyên
Nghe ríu rít chim quyên đua hót
Bến Tầm Dương nặng gót chân ai
Tửu thơm nồng ấm mặc nài
Nặng ân trọng đạo mãi hoài thuỷ chung
Lầu Đổng Tước khôn cùng lạnh giá
Bể dâu cầm lòng dạ sắt son
Chữ trinh muôn kiếp vẫn còn
Thề non hẹn biển cho tròn phận thê
Thiếp phận mọn Thủy Tề chê vía
Nát tan trăng vô nghĩa vô miền
Lấp loang sóng dập vô biên
Đời đau đớn chịu... sầu thiên thu sầu...
Bài này đã được xem 1221 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|