863 - con người
Con Người
quay lưng
lặng lẽ
nhỏ dần …
Hình đen kịt
giữa con đường
hai hàng cây sần sùi vỏ xám
cành cây trơ lưới bủa giăng đầu
Chẳng có người nào nữa
trời đâu?
đất đâu?...
Tự thiên cổ
con người hiện hữu
cô đơn giữa sương mù
giữa lạnh lùng vũ trụ mông lung
lầm lũi
Cuối con đường
vẫn mù mịt sương giăng.
10 - 3 - 2012*