viết cho ngày đã vội
Lần đã đến cũng lần đi vĩnh viễn
ta thấy em ngồi khóc đêm trăng gầy
nỗi buồn nào môi son dần đưa tiễn
khép rừng xanh thu gội lá vàng bay
lần nghịch ngợm xóa trên bờ dấu tích
vùi trăm năm một lần hẹn lưng chừng
giờ hư viễn sẽ đi vào cô tịch
nào xa xăm có giọt nhỏ rưng rưng
đôi môi thơm một lần em khép chặt
lần khướt từ hò hẹn để thiên thu
tình bữa ấy ai còn đi góp nhặt
mộng điên cuồng theo ngọn gió phiêu du
ta bỗng thấy đời mình bao tội lỗi
ngàn câu kinh chưa hề đọc một lần
và sẽ có bao nhiêu lời sám hối
thấy linh hồn còn chút mộng mong manh
chân không bước biết về đâu ta đấy
cuộc trùng trùng dâu biển lênh đênh
tờ biên soạn ngàn câu thơ xa ngái
thấy âm hồn bật khóc mông mênh...