phôi pha
Thế là mình thật sự đã xa nhau ?
Để trầu vàng chẳng hương cau lồng quyện
Tiếng dương cầm đã không còn lưu luyến
Ban mai buồn oanh yến cũng lặng câm
Làn tóc mây cũng biếng cả lược trâm
Làm thổn thức ngọn Tầm Xuân trước ngõ
Lối mộng xưa Vườn Trăng giờ bỏ ngỏ
Áng mây hồng ngơ ngẩn gió ngang qua
Ồ! Thế là tình yêu đã phôi pha ?
Đóa Quỳnh Hương đêm qua còn thổn thức
Hứng vầng trăng cho tim yêu rạo rực
Muốn gửi về nửa địa cực xa xôi…
Sáng mai nay ánh triều dương nhạt rồi
Hắt xuống thềm hoa cút côi loang lổ
Anh hờ hững nhìn em bên của sổ
Em là khách không mời trước của nhà anh !
Trở gót hài đứng ngắm nụ hoa Chanh
Bỗng thấy nụ hồng mong manh rẻ rúng
Tỏa sắc hương cho bướm vàng thao túng
Cỏ nội hương đồng còn sũng sương đêm !