hoa hướng dương
Có một loài hoa không biết ngủ
Năm canh dài thức đủ năm canh
Mẹ dặn là phải biết yêu màu xanh
Nên anh nghĩ em nằm trong số đó
Cố lên nha, này em gái nhỏ
Bài thơ này là viết về em đó
Một nụ cười lan tỏa những niềm vui
Những ngày dài đi tới đi lui
Anh chợt nhớ loài hướng dương khờ dại
Chỉ biết cười và chỉ biết yêu thương
Dù cuộc đời có lắm gió sương
Hãy mãi như loài hướng dương em nhé
Sống yêu đời và phải luôn mạnh mẽ
Muốn nhận nhiều là phải biết cho đi
Rồi một ngày khi nắng tới reo thi
Em đã sống những ngày không uổng phí
Anh muốn thấy khi em cười híp mị
Mà em có lúm đồng tiền đâu nhỉ
Mỗi lần cười như thế chắc vui haha
Ôi nhớ quá, này em gái tụi
Hãy vui nhé, chờ mong ngày gặp lại!!!
Viết tặng mm