em chỉ là em thôi
Chẳng thể nào em là Đát Kỷ
Làm Trụ Vương mất cả ngai vàng
Cho hậu thế ngàn đời nguyền rủa
Để nghiệp tiền vạn kiếp còn mang
Em chẳng là Tây Thi tuyệt sắc
Cùng Phù Sai gối mộng phòng loan
Nhưng lòng vẫn thương thầm cố quốc
Trọn cuộc đời nặng nỗi đa đoan
Em không ước mình là hoàng hậu
Để anh là một bậc quân vương
Tuyển ngàn vạn cung tần mỹ nữ
Rồi lặng thầm chia bớt tình thương
Em chỉ là một trang sơn nữ
Là cây thông mọc giữa đại ngàn
Trái tim hồng trao anh trọn ven
Giữ lời thề mây gió chan chan !