Poem logo
Poem logo

những lời không nói

Tác giả: Đời Còn Cô Đơn
. Có lẻ bởi e là viên ngọc quý
Nên trái tim nhàu nát của a chẳng có quyền chạm vào
Người yêu em bằng phấn hoa, mật ngọt
Đời a là cây cỏ chẳng thể nào bay lượn như loài ong bướm kia
Những tiếng cười của em trong vắt như tiếng thác đổ
Nhưng e có chắc dòng thác ấy trôi về đâu?
Anh chẳng pải thần tiên
Nên chẳng thể tặng em ngôi sao sáng trên trời
A củng chẳng pải kẻ giàu có nhất thế giới
Để cuộc sống em đắm chìm trong nhung lụa
A chỉ là a thôi : kẻ tay trắng
Gom góp những mảnh vỡ tình yêu bị vứt bỏ của người đời
Để tạo thành trái tim có cảm xúc và biết yêu thương thật sự
Em....
Nếu 1 mai khi e rơi lệ vì người
Hãy nghĩ đó là chuyện thường tình của dân gian
Tình càng đắng có thể sẽ càng nồng
Tình càng cay có thể sẽ càng say
Sau tiếng khóc có thể là tiếng cười
Sau bóng tối có thể là hừng đông
Ở nơi đây a chắp tay nguyện cầu
Qua giông bão : trời 1 màu xanh ngắt
Trái tim em lại căn tràn nhựa sống
Em....
Anh nguyện cầu cho em
:--|

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm