Poem logo
Poem logo

thập giá mỗi người

Con người ai cũng như nhau
Thánh giá phải vác bằng nhau....khởi đầu
Có người cảm thấy buồn rầu
Có người cam chịu ngục đầu cố lê
Đường dài, ôi quá lê thê
Bước chân chậm chạp kéo lê trên đàng
Và rồi có một anh chàng
Nài xin cùng chúa cho chàng gọt đi
Bởi vì thánh giá nặng đì
Đôi vai nhỏ bé làm gì được đây?
Vậy là chàng ấy ra tay
Nhiệt tình ngồi đẽo đi bay một phần
Trong khi kẻ khác chuyên cần
Ra công nỗ lực lê dần phần riêng
Gọt rồi chàng chỉ việc khiêng
Vượt qua kẻ khác vác xiềng cả vai
Đường đi thì vẫn còn dài
Chàng liền xin chúa van nài gọt thêm
Bây giờ thánh giá đã êm
Chàng hăm hở vác êm đềm trên vai
Giờ thì chẳng thấy chông gai
Bước đi thanh thoát khoan thai nhẹ nhàng
Không còn gánh nặng trên đàng
Chàng vượt lên hết trong hàng người đi
Đường đi cứ nghĩ phẳng lỳ
Nào ngờ vực thẳm lạ kỳ chắn ngang
Thế là chẳng thể nào sang
Chàng đành đứng lại hoang mang trong lòng
Loay hoay tính cách lòng vòng
Tính không ra cách trong lòng lo âu
Đoàn người cũng đến từ lâu
Họ đặt thánh giá hai đầu bước qua
Mọi người giờ đã bỏ xa
Riêng chàng cứ đứng trách ta....sai rồi
Bây giờ sự thật đã rồi
Chàng đành quỵ ngã than ôi! Muộn màng
Làm người ai chẳng phải mang
Trên vai gánh nặng món hàng trời ban
Nếu ai chấp nhận gian nan
Vui lòng đối mặt chẳng than nửa lời
Thì tin tới đích cuộc đời
Người này sẽ được lộc trời thưởng công
Thành công chẳng đến không không
Mà ta phải tạo từ công sức mình

(Đan Mạch ngày 20 tháng 3 năm 2017 )

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm