chuyện hai người
Một người mòn mỏi ở quê nhà
Năm tháng đầy vơi nhớ kẻ xa
Nước mắt thôi rơi vì đã cạn
Tình còn thắm thiết giữa hồn hoa.
Một người lận đận cõi trời tây
Khoác áo phong sương hận tủi đầy
Ngoảnh mặt trông về nơi cố quốc
Chập chùng biển lớn, chập chùng mây
Trăng khuyết rồi trăng cũng sẽ tròn
Hai người chung một khối tình con
Ngày mai cát bụi nên vàng đá
Thì buổi bây giờ phải sắt son !
Cách mặt nhưng sao cách được lòng
Khi người còn đợi kẻ hoài mong
Trái tim kết nối bằng thương nhớ
Khoảng cách chỉ là một số không !
London, April 2, 2017