đêm buồn trăng khuyết
Ánh trăng nhạt của thời yêu vội
Sương mờ bay một lối đi về
Ân tình lấp loáng con mê
Nơi phương xa ấy đường về quạnh hiu...
Vầng trăng vỡ cánh diều chao liệng
Một mình đêm một miếng thơ tan
Trăng im gió thổi mênh mang
Lệ sương sầu rớt ướt mành tâm tư...
Mây buồn lặng từ từ giăng kin
Trời đất im ngất lịm cô liêu
Em còn nhớ những buổi chiều
Hoàng hôn tím nát tiêu điều trời xa...
Mây hờ hững ánh tà dương lạnh
Ngổn ngang lòng trống vắng đêm buông
Bỗng nghe cánh gió nhẹ hôn
Lên bờ môi mắt phòng không không mành...
Gió đùa mái tóc xanh ngày ấy
Giờ chỉ còn một mảnh đơn côi
Nửa trăng trôi lạc xa xôi
Dư âm bản nhạc ... vỡ đôi cấu thề...
Đêm huyền ảo... đam mê giãy chết
Áng mắt nào còn nét yêu thương
Song thưa ... mảnh khuyết... mơ hương
Ánh trăng làng lỡ thả vườn đêm khuya
Hoa không dám phân chia hương phấn
Trăng nghẹn ngào chôn giận vào sâu
Để sương bạc trắng mái đầu
Để ta hoang dại vẽ câu thơ buồn..?
Đêm thổn thức... tâm hồn nát vụn
Gió cồn cào hơi hụt hẫng than
Trăng ơi ! ... đợi bóng mây tan
Gọi đêm vũ khúc nhạc vàng si ngây
Nửa trăng sáng mắc đầy hương ngát
Nửa u buồn tan nát thâm cung
Nên khuya mãi cứ lạnh lùng
Vầng trăng khuyết nhớ lao lung đêm buồn...
Bài này đã được xem 2075 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|