rời cổ loa
Hoàng hôn rừng rực xuống làng
Dấu bàn chân chặn khẽ khàng xuống sâu
Ngả cành đa hận mái đầu
Vì ai lỗi hẹn mà nâu ngói đình
Vì ai bỏ mặc thân mình
Từ lau rửa mộng ra hình tháng năm
Em nhìn nước cũ đăm đăm
Hồ trong cá mọc muộn mầm rong rêu
Nhớ khôn nguôi những cánh diều
Buồn khôn tả nổi lưng chiều gió sang
Nhỏ tay đếm cỏ quơ quàng
Thành xưa đã hóa dặm trường cớ sao ?
Ruộng lênh lang hót chào mào
Quých quêu ơi hỡi ngày cao nói gì ?
Mây rùng vắt nẻo chim di
Hài xanh em lội chợt ghi dấu bùn
Trở mình gót lạnh thân run
Xa rời bóng xế rẽ chùn bước đêm
Nhớ thương trang sử tật nguyền
Từ mai mãi mãi còn nguyên mắt lòa
Bài này đã được xem 761 lần
|
Người đăng:
|
Lý Bá
|
|
|