Poem logo
Poem logo

rồi sẽ là màn đêm

Tác giả: Hồng Dương
Rồi một ngày gió đến ngõ hoang vu
Trăng hao bóng sương mù như chững lại
Con nắng hạ ngủ quên trên bia đá
Vệt lăng trầm tan chảy dưới chân qua

Rồi một ngày ngọn sóng lại lần xa
Hương buổi sáng vai trần đi gánh củi
Nhịp chân bước mây bay bên kia núi
Giữa vô vàn trăng cúi xuống hôn đêm ...

Ngày cứ trôi đêm thả bóng bên thềm
Cơn sóng biển vỗ mềm tan gành đá
Giấc mơ cũ.., ngã người trong mệt lả
Bếp lửa hồng ai đã nhúm hôm nao

Rồi một ngày ánh nắng bỗng lên cao
Cho cát bụi bay vào miền ảo vọng
Lòng tê tái cuộn trào như con sóng
Chiếc thuyền nan in bóng sánh đôi bờ...

Nhẹ cánh bay ai thả võng lời thơ
Làn mi chớp bơ vơ dòng châu rớt
Làn môi nóng nụ xuân trao chưa ngớt
Hạ oi nồng mưa cợt gió bay đi...

Có lúc nào gọt nắng đọng bờ mi
Giọt sương trắng lỡ thì mùa con gái
Hương có đến rồi hoàng hôn sót lại
Tiếng nghẽn lòng ... có phải nhịp xàng xê...

Rồi một ngày côi cút trên đường về
Trăng cô độc não nề cơn gió buốt
Sương ướt đẫm nhuốm hồn ta trắng muốt
Rồi sẽ rồi... đau nuột nát thân đêm...

Đông Ha, Quảng Trị. 11.05.2017

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm