trách ai !
Trách ai !
Đu đưa trên chiếc cầu treo
Mồ hôi rơi vãi và teo tim tình
Một bên treo bởi vợ mình
Một bên treo bởi người tình mi nhon.
Chênh vênh bên núi, bên hòn
Dưới kia nước chảy là con cái buồn
Đu đưa vãi cả nước tuôn
Hoá thành sợ vợ là nguồn từ đâu?
Chọn chi đường éo le sầu ?
Oai phong chẳng muốn, gục đầu ngậm tăm
Cuộc đời nào có bốn năm
Mà xài phung phí, phải chăng độn đần
Tự mình chọn lấy số phần
Chớ trách người khác làm thân mình tàn.....
CH2