vì nhân gian là cõi tạm
Vì biết nhân gian là cõi tạm
Nên ta lăng xăng cố làm đẹp cuộc đời
Hăm hở chạy hết đầu này cuối nọ
Kết ân tình thành hoa trái yêu thương
Có những lúc vớ nhằm đồ bạc bẽo
Khi trở về lòng nặng chút ưu tư
Nhưng may mắn vườn đời còn nở rộ
Nhiều đóa cảm thông, nhiều đóa dịu hiền
Có những lúc ngồi nhìn về dĩ vãng
Bao nhiêu điều không kịp giữ trên tay
Thương áo trắng quần xanh, thương sách vở…
Đôi khi buồn cũng tiếc nhớ cho vui
Có những lúc chợt nhìn về phía trước
Đường đi quanh co và chốn đến mơ hồ
Lòng tự hỏi một khi ta nằm xuống
Chim chóc có về ru giấc ngủ thiên thu?
Xin cảm ơn cuộc đời cho ta lớn
Cho ta hạnh phúc và cả đau thương
Cũng có thể khổ đau là thử thách
Thì cảm ơn luôn những phiền toái bên đường…
Hùng Vĩnh Phước