trưa
Loay hoay nhìn lại đã trưa
Đã lơ ngơ đã dật dờ ước ao
Đã mốc meo những ngọt ngào
Đã im ắng những lao xao của đời
Đã xa mộng ảo một thời
Đã không nhận được một lời cảm ơn
Đã chưa thấy hết vuông tròn
Quay đi quay lại chỉ còn buổi trưa.
Hùng Vĩnh Phước