thu đã về ngang cửa
Sáng thức dậy. Thu về trước cửa
Bưởi đầu hè rụng mấy cành hoa
Mấy chậu hồng bửa nay vắng nụ
Mới một ngày đã nhớ người xa.
Nhớ thành phố nhỏ bằng lổ mủi
Mà theo người ta muốn hụt hơi
Đâu có qua bao sông bao núi.
Cách vài gang chẳng níu được người.
Em cho ai gần hết một đời
Sao với ta tính bằng giây phút?
Sao không ngồi nán thêm một chút?
Ngày mai này chẳng đã xa xôi
Chuyện trăng, sông rồi thành huyền thoại
Khoảng mênh mông giữa đất với trời
Ta tự hiểu đâu cần em nói
Phận số này cam chịu sông ơi.
Mai Đình Dân