anh không mang nắng ai đưa em về?
Hôm xưa trời chợt đổ mưa
Em không mang nắng anh đưa em về
Đưa em ngang chốn sơn khê
Câu ca dao rớt lời thề vào anh
Có đôi se sẻ trên cành
Phập phồng bong bóng bỗng thành vấn vương
Quà cà phê nhỏ ven đường
Trở nên ấm áp nhiều hơn thường ngày
Thế rồi tay nắm bàn tay
Tóc dài như ngọn heo may bên chiều
Mắt huyền từng giọt cô liêu
Ngàn năm nhớ dáng mỹ miều ướt mưa
Cà phê hơi đắng nhưng chưa
Đủ ngon đến cuối cho vừa con tim
Cầu vồng bỏ gió đi tìm
Say mây hồng mới vui miền trăm năm
Ngõ quen không nhớ bàn chân
Câu ca dao đã u buồn từ lâu
Đôi chim sẻ cũng âu sầu
Cành cây khóc mối duyên đầu ngày xưa
Hôm nay trời chợt đổ mưa
Em không mang nắng ai đưa em về?