nét vẽ vô tình
Tình đã vẽ thiếu cho em một nét
Chiếc cọ cùn cày nát một dung nhan
Dấu huyền mơ nhòa nhoẹt dáng duyên tàn
Trăng khuyết bóng lỡ làng đi giấc điệp
Đời thêu dệt thiếu cho em một nhịp
Nốt si buồn lỡ kép lặng trầm kha
Nửa linh hồn ôm sầu đắng diết da
Đặt em giữa buổi tà dương thiếu nắng
Xưa ai vẽ dấu chấm than thầm lặng
Nét thật thà buông lững giữa hắt hiu
Thuyền lắc lư theo nhịp sóng mây chiều
Làn tóc xõa ... giữa mùa thu sương lạnh
Xưa khắc họa một chiêu hồn khổ hạnh
Viết lên trang lòng khánh kiệt ghen hờn
Chiếc cọ cùn bỏ sót nét môi son
Và cố vẽ đường mòn em lỡ bước...
Anh sẽ đến bên em chiều nắng mượt
Đỉnh tình sầu theo mảnh khuyết trăng côi
Lấy mùa thương độ lượng vẽ đôi môi
Sương thôi lạnh cả đồi non xanh thẫm
Tô nét vẽ diệu kỳ tình đằm thắm
Để dấu kiều triễn lãm mái tóc mơ
Nét huyền vi trong ánh mắt đợi chờ
Thêm nốt nhạc hai bờ xuân đón đợi
Xin tô lại tình em tràn nắng mượt
Để dại khờ ngưng nước mắt mùa thu
Bức tranh em thoát vũ khúc ngục tù
Yêu thương lại gọi mời mùa hoa nắng
Anh không nỡ trách người xua chểch mạng
Chỉ lặng thầm thương lắm hỡi người ơi !…
Bài này đã được xem 845 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|