huyền
Ai dang tay khuấy giọt buồn tỉnh giấc
Mặt nước tù vằng vặc lúc chia phôi
Chiều không anh mây đã lặng rồi
Nghe chân bước nhịp rơi trên lối nhớ.
Tiếng cô đơn vọng từ đâu đáng sợ
Dìu dòng thơ áng khuất nét trang đài
Cuộc đời này ai cắt nghĩa đúng sai?
Mà vòng xoáy lợi danh bao thi vị.
Cõi trầm luân trắng đen mòn công lý
Nên quen dần với ảo ảnh thực hư
Gạo giã xong nung nấu cho thêm nhừ
Rồi tự gạt mình: Người luôn kiên nhẫn.
Tiếng mưa rơi chìm vào đêm sâu lắng
Thành phố nào đỏ hỏn mắt giai nhân?
Trông anh hùng khí phách nhẵn bao lần
Ta hiểu được mình chỉ là sợi tóc.
Bài này đã được xem 1122 lần
|
Người đăng:
|
vanau
|
|
|