Poem logo
Poem logo

đêm trắng

Tác giả: Lê Cảnh Tiến
ĐÊM TRẮNG
(Thể liên hoàn)

Đêm trần trụi ý lẽ nào điên
Chán cõi trần gian đủ chuyện phiền
Những dạo thơ buồn trang giấy mỏng
Đôi lần mộng úa mảnh tình nguyên
Người đi bến hẹn đường mây rã
Kẻ đợi thềm trăng bóng vẽ viền
Lối nhỏ em cùng đêm tĩnh mịch
Mưa sầu rụng cánh ở ngoài hiên ...
*****
Mưa sầu rụng cánh ở ngoài hiên
Mảnh vỡ đời nhau trống một miền
Khắc khoải đi về quanh ngõ hẹp
Âm thầm bước mỏi dọc đường xiên
Đời cơm áo vẫn quằn vai nặng
Cảnh gạo tiền luôn gánh nỗi phiền
Nửa mối tình thiu nằm lặng lẽ
Nên ngày tháng chẳng được bình yên ...
*****
Nên ngày tháng chẳng được bình yên
Mỏi gánh đường tơ cạn nghĩa tiền
Vẫn gối manh tình trong ảo vọng
Luôn vùi giấc điệp cõi thần tiên
Lời yêu chẳng chết theo sầu muộn
Lẽ sống nào buông bởi lụy phiền
Để khóe mi buồn đêm lệ vỡ
Mong hàn gắn được cảnh đoàn viên ./.
*****
Mong hàn gắn được cảnh đoàn viên
Sẽ chẳng buồn lo đứa một miền
Viễn ảnh mong chờ nay khép lại
Phương trời mỏi đợi sẽ nằm yên
Người xây điệp khúc tình xao lãng
Kẻ dệt vần thơ ý hão huyền
Lại mỗi đêm cùng chung bếp lửa
Không còn sợ cảnh ái hờn duyên
*****
Không còn sợ cảnh ái hờn duyên
Khoảnh khắc buồn vui chữ thệ nguyền
Có những năm dài chung nhịp thở
Thêm từng tháng rộng chở đời yên
Từ đây kẻ thấy màu hoa mộng
Vẫn đó người mơ vẻ dịu hiền
Những buổi mây trời xanh gió lộng
Nghe lòng nhớ lại tuổi hồn nhiên ./.

Lê Cảnh Tiến 12/08/2017

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm