gặp em hôm ấy... vô tình thương biết mấy
Ta đâu hẹn nhau, cũng nào đâu quen biết trước
Ta cũng chẳng chung đường, mà lại bước gần nhau
Tôi chưa biết em là cô gái ở xứ nào
Chả thèm hỏi, chả quan tâm, cũng nào đâu để ý
Không biết là duyên, hay là do cuộc đời nghịch lí
Chạm mặt rồi, lí trí chẳng bình yên
Ánh mắt em, như muôn vạn nỗi ưu phiền
Một người con gái ngoan hiền, em ít nói
Sự vô tâm trong lòng tôi thay đỗi
Quan tâm rồi, nhưng biết hỏi gì đây
Thật buồn cười cho một kẻ thơ ngây
Trót vương vấn phút giây nầy, mà thương nhớ
Nếu là duyên thì tại sao chưa thành nợ
Nghịch lí thì lòng chờ đợi để làm chi
Tôi cũng chả biết tôi đang suy nghĩ những gì
Thương biết mấy, bỡi vì... ngày ta vô tình gặp gỡ !