nụ cười dưới mộ
Dưới mộ ngó lên khung trời dâu bể
Cuộc sinh nhai vẫn thế tự bao giờ
Nhìn trăng khuyết một màu tang lặng lẽ
Mà chưa ra lối rẽ đến chiều mơ ...
Màu khăn trắng hóa vàng từ thủa đó
Ngôi mộ nằm xanh cỏ đợi mùa thu
Nụ cười tắt mảnh hồn buông cánh vỗ
Niềm xót xa chìm lắng với sương mù...
Đêm vẫn thấy hận thù ai hợm hĩnh
Ngày băn khoăn kẽ lén đợi tư tình
Gối chẳng mỏi môi cươi điêu xu nịnh
Có vinh hoa !... mặc kiếp sống ba sinh...
Ngày cúng giỗ cúi mình trong nhang khói
Mắt người cay hay bởi bụi hương bay
Đầy mâm cổ phải chăng lòng đang đói
Rượu thịt bày ruồi nhặng lại càng say ...
Ta lạnh lẽo thu gầy xanh chiếc lá
Ngẫm sự đời mà đắng xót tình xưa
Nhìn cát bụi bốn mùa xoay vội vã
Ngó trần ai - hỏi đã đủ bưa chưa ?...
Ta chín suối răng xương dầu tan nát
Ngước lên ngàn !... cố hát tiếng ngàn thu...
Đông Hà, Quảng Tri.11.09/2017.
Bài này đã được xem 654 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|