vô vọng đợi chờ
Phải số kiếp mà sống không bằng chết
Bởi khổ đau ta mệt mỏi khôn chừng
Me cha sinh… trời đất có dững dưng
Đời cứ thế dập vui sao đến lạ
Cây đứng đó ngây người theo chiếc lá
Đất im nằm ôm đá cuội trăm năm
Ta một mình lầm lũi tựa con tằm
Xây chiếc kén xây hoài mà không kín
Làm khách trọ tựa hồ lòng câm nín
Quán trần gian nhộn nhịp cợt trêu đùa
Đến bến em như một kẻ bán mua
Đành vay mượn thêu mùa trăng chín đủ
Khi ta chết ừ thôi như giấc ngủ
Chớ nhìn ta bằng ánh mắt vô hồn
Đừng tiễn ta tới chổ đặt mộ chôn
Chỉ xin gửi tấm hình ta thương nhớ
Bỡi tất cả đam mê đều tan vỡ
Chỉ còn ghi ánh mắt của một thời
Chỉ còn kia hình bóng bé nhỏ nhoi
Luôn chờ đợi ta về khi nắng xế
HD
Bài này đã được xem 233 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|