thiên thu
Đời thấm thoát qua ngàn dâu bể mặn
Thời gian trôi thu gạn đục chắt trong
Cõi phù du kiếp sống quá manh mong
Cho năm tháng cứ tròng trành trôi nổi
Đường trần ải đi qua muôn ngả lối
Có vui buồn lầm lỗi có vinh hoa
Khi trăng tròn hương sắc thắm nét ngà...
Lúc lầm lũi mù lòa sương trăng khuyết
Dẫu thành bại trên đường về mộ huyệt
Trắng như xương giọt huyết đỏ cũng tàn
Cuộc đời là mộng ảo chốn nhân gian
Phù sinh kiếp thoáng lan mờ bụi cát
Xanh mái tóc chớp mày qua đã bạc
Lợi danh rồi tan tác lá thu bay
Để lại chi trên cỏi sỏi đá này
Ôi tiếng hát của ai bay xa quá...
Khép mắt lại nghe tiếng thu xao xác
Chiều thở dài buông hạt lệ mùa ngâu
Thịnh và suy tất cả lại như đầu
Thua hay được nhạt nhòa như sương khói
Đường trần bước đâu nào chăng một lối
Địa âm ty đã trói buộc một đường
Trả hết đời cho nhẹ mối tơ vương
Hồn bay nhảy khoác hương tình nhẹ cánh
Trả xong kiếp mê hoang đời mỏng mảnh
Hồn thảnh thơi nhẹ gánh nợ duyên đời
Ta sẽ đi về phía thật xa xôi
Đêm không tối ngày thôi không nắng nữa
Non bồng dạo để khung lòng mở cửa
Cỏi an nhiên lời hứa cũng không còn
Giữa hải hồ tình thắm đẫm vuông tròn
Thiên thu hát tận chon von vô ngã...
Bài này đã được xem 1437 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|