bán trăng
Cô hỏi mua tôi, một ánh trăng
Làm sao tôi bán được cho đành
Bao nhiêu tâm sự, mom tơ sáng
Vàng cánh trăng gầy điểm mong manh.
Cô có mua không nét chữ buồn
Tẩm mùi trăng lạnh đêm đầy sương
Hoa rơi hữu ý trên làn nước
Nước chảy vô tình , chẳng vấn vương.
Đây cuộc đời thơ tan nát rồi
Máu rền tợ sóng, toát mồ hôi
Than ôi! Quán thế đâu ai hiểu
Úp mặt trên tay , dạ rối bời.
Người vợ trong thơ, cả những người
Bỏ tôi vơ vẩn giữa đêm hơi
Não cân đã chết, hồn còn loạn
Sao bán cho đành, trăng của tôi.
Bài này đã được xem 1235 lần
|
Người đăng:
|
Hoa Du Kha
|
|
|