mưa đêm
Mưa trắng say sưa trên thành phố nhỏ
Đèn vàng hiu hắt, trở bước em đi
Đêm vắng cô liêu nghe từng hơi thở
Chút mơ mộng nào theo gót mây trôi.
Trời làm mưa rơi, hàng cây nghiêng ngã
Sầu qua ánh mắt gửi gió heo may
Em bước ra đi, quay cuồng sỏi đá
Đời ta như chết cay đắng trong mưa.
Rồi từ đấy, nơi mộ hoang đất lạnh
Có một người thương nhớ khôn nguôi
Rồi từ đấy, cơn mưa dài không tạnh
Để một người khắc khoải, cố nhân ơi.
Mưa mấy khi mưa phai mờ bóng dáng
Mình ta cay đắng, hai tiếng : Mưa ơi!
Trời làm mưa đêm cho đời hiu quạnh
Bước chân trần thế, dẫn người lãng du.
Ôi cánh mưa đêm giăng mờ góc phố
Chờ người năm tháng trong những hư vô
Ngoài hiên mưa rơi, nụ cười trắng dã
Trong này một gã thiêm thiếp nghe mưa.
Bài này đã được xem 972 lần
|
Người đăng:
|
Hoa Du Kha
|
|
|