một kiếp thu tàn
Thu đã đến rồi thu mộng ơi !
Tóc pha sương trắng phủ làn hơi
Gươm thiêng cùn mũi mài không sắc
Gối mỏi chân run xác rã rời...
Tay nắm chặt không nắm nữa không
Càn khôn đâu chỉ dấu tơ hồng
Nhân gian một cõi đầy sương khói
Ái ố hoang liêu vỡ nát lòng
Nhìn bóng thu sang nhuộm góc trời
Xưa vung tay chém xẻ trùng khơi
Gươm lia tám cõi nghe hồn thỏa
Bốn phía tung hoành ngọc đá tơi...
Giấc điệp vàng son đã hết rồi
Thôi làm sỏi đá vậy mà thôi
Vô thường một cỏi hồn tơ rối
Cát bụi vô tình cứ nổi trôi...
Thu đến sương rơi trăng khuyết tàn
Ván cờ cạn nước ván cờ tan
Thời thiên vận địa tình khôn xiết
Gỗ mục thu gầy mặc thớt gang...
Bút mực xưa nay cũng lắm lời
Bày trên vẽ dưới để môi cười
Thu tàn bóng xế lâm thời chết
Vàng lá thu tan hết vẽ vời...
Bài này đã được xem 1247 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|