giã từ
" TỪ GIÃ "
Mình ta đứng bên dòng sông gọi.
Mắt trông về trong cõi phong ba.
Ánh trăng lơ lững đêm tà.
Giữa trời viễn xứ xót xa não nề.
Đời cô độc nhiêu khê chiếc bóng.
Tiếng buồn ngân hy vọng âm thầm.
Mười năm biệt xứ mười năm.
Chiều nay có kẻ thăng trầm đớn đau.
Mắt lệ đổ muôn màu khổ hạnh.
Lòng tái tê trước cảnh mưa rào.
Thả hồn xuôi ngược chốn nao?
Lỡ đường quán lá tạm vào trú mưa.
Ai khéo đẩy duyên thừa chớm mộng.
Giấc mơ đời lẻ sống đổi thay.
Gã hành khuất ... Tấm thân gầy.
Là ta , người ấy , nầm đây chết rồi.
Kẻ đau xót bờ môi ướt nguyện.
Đáy mộ sâu đưa tiễn bao điều.
Giờ đây một bóng cô liêu.
Đời ta bạc mệnh xế chiều đi hoang.
Đường vô định vội vàng thổn thức.
Bước một mình xuống ngục phôi phai.
Choàng tay ôm chuỗi sầu dài.
Dìm vào thế giới đời trai héo mòn.
Mẹ ơi Mẹ !!! giờ con mới ngẫm.
Thèm mâm cơm mái ấm gia đình.
Một thời người đã hy sinh.
Đợi chờ hạnh phúc yên bình quê hương.
Nay con đến thiên đường xa ngả.
Ngần ấy năm cảm tạ Mẹ hiền.
Bão lòng hành hạ vô biên.
Bài thơ gửi Mẹ ngộ miền bên nhau.
Mỗi người mỗi cõi thương đau.
Kẻ buồn âm phủ người sầu dương gian.
Sr.23.07.17.
Bài này đã được xem 973 lần
|
Người đăng:
|
Lê Tấn An
|
|
|