mơ !...
Đêm nín lặng cho trăng rơi xuống đáy
Ta ngậm lòng để thấy một đời sâu
Mặc thế gian cứ vẽ lối mây màu
Thêm tất bật dâng sầu lên môi mắt
Đêm thanh bạch cho hương thu bát ngát
Mặc đời buôn được mất mấy mà than
Đời vô thường phải lối có chi màng
Không thèm biết trái ngang trong nhân thế
Đêm ghẹo nguyệt trên trời cho thỏa chí
Khạc hồn ra cho phỉ sức tang bồng
Uống chén trăng cho ngập lụt cõi lòng
Mơ bắt bướm thưởng bông hoa ngũ sắc
Sầu ta hát cho hồn cười sằng sặc
Kệ xác ta tan nát vết thương đời
Để giấc mơ ta cứ việc lã lơi
Đưa tay hứng trăng rơi trên mặt nước
Thu đã chín hạt sương rơi lướt mướt
Hồn còn ngơ bay lướt tận cung mây
Ta và trăng cứ ẻo lã nơi nầy
Mặc ngọn gió vẫn ngây tình gạ hỏi
Mơ cho tận đai ngàn cao chói lọi
Được thỏa thuê dù cõi tưởng mộng mơ
Ta hãy mơ bởi cát bụi không chờ
Bởi ai biết bến bờ nào sẽ đến ...
Thà bóng nguyệt còn hơn là ngọn nến
Tưởng ôm trăng hơn mệt mỏi với người
Vui với thu hơn chỉ biết ngậm ngùi
Mai có chết ..., ngọt bùi ta đã có....
Bài này đã được xem 727 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|