đường và muối
ĐƯỜNG VÀ MUỐI
Muối hỏi đường tại sao mày lại trắng ?
Đường trả lời đâu chỉ có mình tao
Tao với mày hai đứa giống hao hao
Sao luôn có người chê và kẻ thích ?
Mày hỏi tao câu này nghe vô ích
Đường bực mình cũng rít lại đôi câu
Ngọt cho nhiều cũng chỉ ruồi nó bâu
Sướng gì đâu cái câu đời khen tặng
Đường hỏi muối tại sao mày lại mặn ?
Muối trả lời đã vậy lúc sinh ra
Nhưng con người may mắn có chúng ta
Để ngộ ra cuộc đời không vô vị !
Bởi thế nhân vướng quá nhiều phiền lụy
Cũng chỉ vì uống quá mặn mà thôi
Thân muối này từ ngàn kiếp xa xôi
Mang tai tiếng bởi loài người đem tặng
Muối hỏi gặng, tao với mày ai nặng
Đường nhẹ lời, tụi mình chắc như nhau
Nếu ai muốn nếm vị ngọt... Là tao
Nhưng đôi lúc họ rao... Mày có hạng
Chốn dương trần vốn muôn hình vạn trạng
Tao với mày mới hai dạng mà thôi
Khiến đời này đã rắc rối lôi thôi
Nhưng mặc kệ than ôi, rồi cũng vậy !
Nếu được thương, rất ư là che đậy
Nếu không cần đường muối cũng vậy thôi
Cuộc đời này cứ bạc trắng như vôi
Bao oan trái thả trôi rồi thanh thản...
KIM MINH