chỉ thoáng qua
Chợt một ngày đường dẫn lối chân quen ...
Con đường cũ gọi tên người năm ấy
Nghe cơn gió dối lòng mình run rẫy
Thu lạnh lùng... còn mấy ngọn lá rơi...
Vành mi cong ánh mắt bổng xa vời
Bởi gió lạnh gõ nơi sâu thăm thẳm
Rung kỷ niệm của một thời say đắm
Hơi thở nồng sương ấm nhẹ lay lên
Nghe dỗi hờn thu lạc bến chênh vênh
Còn hay mất bên gành thương sóng lã
Em ngày ấy cũng vừa qua tuổi hạ
Đẹp như rằm trăng ngã bóng giai nhân
Một trời thu thoang thoảng áng lâng lâng
Trăng ngấm vị thiên thần hương chất ngất
Thu xao xuyến cả không gian trời đất
Em dịu hiền chân thật mặc tình anh...
Bên lề đường sương đọng giọt mong manh
Em xa vắng chiều manh nha mưa ướt
Chỉ qua thoáng dáng thu gầy lã lướt
Khúc đợi chờ ... để được ghé bên thu...
2/11/17
Bài này đã được xem 1137 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|