lặng lẽ thu
mùa thu này... năm trước mình còn yêu
còn chung bước lối về nghiêng nghiêng bóng
cận kề tim run run tà áo mỏng
hơi thở cùng hòa quyện sưởi môi nhau
cũng thu này nay lại thấy chênh chao
lối quen xưa xô bóng chiều quạnh quẽ
trái tim yêu mang nỗi sầu lặng lẽ
tái tê hồn lạnh tím cả môi ai
hương yêu nào giờ héo úa nhạt phai
chân lạc bước phố chiều nghe mưa vỡ
đêm hờ hững ánh đèn màu rực rỡ
ngỡ hồn mình rơi vào cõi chơ vơ
mưa thu về lòng bỗng hóa ngu ngơ
vội gom nhặt từng nỗi đau.
trốn chạy
nhưng sao thấy tim cứ hoài run rẩy
sợi mưa về đan trói chặt hồn yêu