thủy chung
Ngày khép lại khiến chiều thêm lận đận
Ngọn đèn mờ bóng vẫn đổ long đong
Tiếng nhạc vàng dìu dặt khắp căn phòng
Con kiến nhỏ cong mòng leo song cửa
Thôi đừng khóc trăng gầy đi một nửa
Gió gieo mùa không hứa nổi lời thương
Phận người mang rộng đến cả nghìn phương
Đầy sỏi đá khôn lường ôi quá nặng...
Nghe câu hát đẫm buồn và cay đắng
Nhịp lao đao không lặng xuống bao giờ
Hành kiếp nào nghèo khổ đến xác xơ
Đời bèo bọt hai bờ mờ sương khói
Nhìn đêm tối lặng sầu thu không nói
Câu giã từ đau nhói cả ngàn lau
Sương lạnh rơi nhuộm mái tóc trắng phau
Sâu ánh mắt thu sầu chan mi lệ
Đêm cúi gục nhìn thu đi lặng lẽ
Buồn được chi thu sẽ lại quay về
Dẫu thương đau sầu nhớ đến tái tê
Đêm vẫn giữ câu thề hôm em nói...
09.11.2017
Bài này đã được xem 650 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|