có phải do anh
Tại anh đó nên vần thơ mờ nhạt
Những ngôn từ rời rạc chẳng được hay
Bởi người đi không thăm hỏi hằng ngày
Nên con chữ đắm say đâu tồn tại.
Tại anh đó khiến hồn em ngây dại
Tiếng thương còn ngần ngại khó tỏ phân
Tháng năm trôi hai đứa chẳng được gần
Sao có thể ái ân tròn mộng ước.
Vì gánh nặng đang chờ anh phía trước
Non sông mình đất nước gặp hiểm nguy
Yêu quê hương tất cả mãi khắc ghì
Câu trung hiếu luôn ghi lòng tạc dạ.
Đêm lại đến nghe sầu dâng rệu rã
Đành vẽ vời buông thả chút ý thơ
Gửi phương xa những nỗi nhớ vô bờ
Tràn xúc cảm ngẩn ngơ hoài thổn thức.
Yêu anh lắm...
...một tình yêu cháy rực
Mối duyên nồng hạnh phúc...
...của tương lai...
23/9/2017