qua một dòng trôi
Đố ai biết sương kia đêm mấy hạt
Gió trên ngàn gió dạt đến nơi nao
Trong một kiếp vết thương lòng mấy nhát
Bao nỗi niềm tan nát để hồn đau
Đố ai biết trên đầu bao sợi tóc
Đồng xanh xao cỏ mọc đã bao lâu
Hỏi sao sóng lại gian nan khổ nhọc
Cao bao nhiêu núi trọc cả trên đầu?
Cầu Ô Thước thủa nào bao nhiêu nhịp
Ai hẹn hò về kịp giấc mơ say
Có ai đếm đời này bao nhiêu kiếp
Để giải bày cho kịp được lời hay
Miền ở đợ đời người như cát bụi
Hoàng hôn về nắng ngủ ở vòm cây
Sông lỗi nhịp sóng buồn đau sóng tủi
Lòng người sâu đêm tối lạnh vai gầy
Nhìn ngọn gió thu lay đưa chiếc lá
Trăng mùa đông sương giá lạnh trăng tàn
Mưa đêm đọng rêu phong đầy tượng đá
Nước lên nguồn sóng ngã ngớn dòng tan
Cầu Ô thước lan can sầu bảy nhịp
Ngóng sông Ngân qua kịp đến Nại Hà
Miệng nhất tiếu mắt láo lơ cơ nghiệp
Nhân gian ơi! ... có khiếp một đời qua
Dù nắng ngự đỉnh Bài Thơ đã viết
Đêm vô tình thiêm thiêp… nhớ miên man...
Bài này đã được xem 1189 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|